Điều gì làm nên một nhân vật game đáng nhớ?
Không phải nhân vật nào cũng cần một câu chuyện bi tráng hay tạo hình lộng lẫy. Điều khiến người chơi nhớ mãi một nhân vật, đôi khi, chỉ là một khoảnh khắc họ cảm thấy mình thuộc về nhau.
Ta dễ bị cuốn vào những nhân vật điện ảnh như Joker, Forrest Gump hay Amélie – những người ta chỉ có thể quan sát. Còn trong game, một nhân vật đáng nhớ lại thường là người ta cùng nhau tạo nên. Nhưng liệu điều đó có thật sự đúng?
Một nhân vật trong tiểu thuyết hay phim có thể khiến bạn rơi nước mắt, day dứt hàng tuần. Nhưng bạn không thay đổi được số phận họ. Ngược lại, một nhân vật trong game – dù ít thoại, thậm chí vô danh – lại có thể trở thành một phần ký ức sống động, đơn giản vì bạn đã làm điều gì đó cùng họ. Hoặc vì bạn chính là họ. Và đôi khi, nhân vật ấy không cần tên, không cần quá khứ, chỉ cần một hành động – cú quay đầu nhìn lại, một câu nói nhỏ trong khoảnh khắc lặng thinh – để sống mãi trong trí nhớ người chơi.
Nhân vật không chỉ là tính cách – mà là mối quan hệ
Một nhân vật đáng nhớ không đơn thuần vì họ được xây dựng hay, mà vì họ tạo ra mối liên kết cảm xúc với người chơi. Game không chỉ cho bạn nhìn thấy nhân vật, mà cho bạn tương tác với họ, ảnh hưởng đến họ. Bạn không chỉ quan sát Ellie lớn lên trong The Last of Us, bạn là người đã giúp cô sống sót. Bạn không chỉ biết được Kratos có một người con, bạn là người đã đưa hai cha con vượt qua hành trình đó.
Ngay cả những nhân vật ít lời thoại – như nhân vật chính trong Journey, hay Shadow trong Hollow Knight – vẫn có thể khiến người chơi gắn bó sâu sắc. Vì bạn đã dành thời gian bên họ, gục ngã cùng họ, đứng lên cùng họ. Không cần kịch bản cầu kỳ, chỉ cần nhịp thở chung.
Người chơi không nhập vai – người chơi đồng sáng tạo
Khi bạn điều khiển một nhân vật, bạn không chỉ nhập vai. Bạn đang góp phần xác định tính cách, lộ trình và thậm chí số phận của người đó. Dù là game linear hay sandbox, mỗi hành động đều là một dấu ấn. Và chính cảm giác "mình đã tạo ra điều này" khiến nhân vật trở nên khó quên.
Game là một không gian không hoàn chỉnh nếu thiếu người chơi. Điều đó đồng nghĩa: nhân vật game là nhân vật mở – để bạn viết tiếp, hiểu theo cách riêng, và thay đổi theo lựa chọn của mình. Nhân vật không chỉ được lập trình bởi người viết kịch bản, mà còn được sống bởi bạn.
So với phim, nơi mọi hành động đều cố định và đơn tuyến, game mở ra một không gian nơi mối quan hệ giữa người chơi và nhân vật là hai chiều. Một nhân vật game tốt không chỉ được viết tốt – mà còn phải "sống tốt" trong tay người chơi: nghĩa là có khả năng phản hồi, thay đổi, hoặc chấp nhận người chơi như một phần của họ.
Chính vì vậy, những nhân vật như Geralt trong The Witcher, Commander Shepard trong Mass Effect, hay thậm chí là chính bạn trong Animal Crossing đều có thể mang lại cảm giác thân thuộc như người thân – không phải vì họ nói những câu thoại hay, mà vì họ đã lắng nghe bạn, cùng bạn đi qua năm tháng chơi.
Vậy làm sao để tạo ra một nhân vật game đáng nhớ?
Không có một công thức duy nhất. Nhưng có ba yếu tố thường thấy trong những nhân vật khiến người chơi nhớ mãi:
Cảm giác gắn bó: Người chơi cảm thấy họ đã cùng nhân vật đó vượt qua điều gì đó có ý nghĩa. Cảm xúc này đến từ gameplay, không chỉ từ cutscene. Đó có thể là trận boss khó khăn cùng nhau vượt qua, một pha cứu nguy trong gang tấc, hay đơn giản là chuỗi ngày chăm sóc một khu vườn cùng nhân vật đó.
Không gian để người chơi diễn giải: Nhân vật không bị khóa chặt trong một tính cách. Họ có những khoảng trống để người chơi lấp bằng tưởng tượng, đồng cảm, hoặc phản chiếu bản thân. Chính những khoảng trống này – sự im lặng, ánh mắt, cách họ không phản hồi rõ ràng – lại cho phép người chơi thấy mình trong đó.
Phản hồi có chiều sâu: Nhân vật biết lắng nghe, hoặc ít nhất biết phản ứng – dù bằng một ánh mắt. Những phản hồi ấy có thể là một dòng thoại thay đổi khi bạn chọn hướng đi khác, hoặc một cử chỉ nhỏ khi bạn quay lại thăm họ. Điều này khiến người chơi cảm thấy mình không đơn độc – rằng mình đã để lại dấu vết trong thế giới đó.
Ngoài ra, còn một yếu tố nữa ít được nói đến: tính lưu giữ. Một nhân vật đáng nhớ là nhân vật tiếp tục sống trong trí nhớ người chơi, kể cả sau khi game đã kết thúc. Đôi khi là vì một câu nói cuối cùng. Đôi khi là vì bạn đã không thể cứu họ. Và đôi khi, vì bạn chưa từng nói lời tạm biệt.
Một nhân vật sống mãi không chỉ vì họ được thiết kế tốt, mà vì họ khiến người chơi thấy mình là một phần trong đó. Đó không còn là nhân vật của game, mà là nhân vật trong đời chơi của chính bạn.
Nếu bạn muốn đào sâu hơn về những gì tạo nên một nhân vật chạm đến lòng người – không chỉ qua lời thoại mà bằng chính tương tác và im lặng – bạn có thể đăng ký lớp Cảm tình Điện tử. Khóa học không dạy viết nhân vật, mà dạy nhìn nhân vật qua mắt người chơi: họ cảm thấy gì, họ hiểu gì, và họ gắn bó bằng cách nào.